Tuần trước, nhân viên của Lãnh sự quán Hoa Kỳ đã thông báo với tôi
là: ngày thứ Tư 20 tháng 3 này Viên chức Chính trị của Lãnh sự sẽ đến
thăm gia đình tôi.
Tôi đã cho họ biết là thông báo qua điện thoại thì công an sẽ biết
ngay và sẽ rất khó khăn cho chuyến viếng thăm. Vì năm ngoái, khi họ
thông báo như vậy với gia đình tôi, ngay lập tức những ngày sau đó liên
lạc điện thoại giữa tôi và nhân viên Lãnh sự đã bị cắt.
Tôi không thể
gọi lại cho họ để hẹn địa điểm trò chuyện như đã hứa, còn an ninh lẫn
công an giao thông Quảng Nam đã lập chốt canh mọi ngã đường vào nhà tôi
đúng ngày hẹn. Vậy là chuyến thăm năm ngoái không thực hiện được.
Sau khi cân nhắc những thông tin mà tôi thông báo cho họ, vị viên
chức Lãnh sự đã hồi âm là tiếp tục hủy chuyến thăm lần này và sẽ gặp gia
đình tôi vào một dịp khác. Đội ngũ an ninh nghe lén đã không biết
chuyện này vì chúng tôi liên lạc qua email, nên hôm nay công an xã và
dân phòng vẫn rình rập xung quanh nhà tôi.
Em gái tôi-Huỳnh Khánh Vy mới sinh em bé được 20 ngày. Em bé sinh
thiếu tháng nên rất yếu và bị nhiễm trùng từ lúc mới sinh ra. Gia đình
chúng tôi lại mới đưa em bé mới sinh nhập viện lần thứ hai ở Đà Nẵng
cách đây hai ngày, vì sau khi về nhà cháu lại bị thiếu máu, nhiễm trùng
rốn và vàng da. Các em tôi phải trở lại Đà Nẵng để chăm lo cho cháu bé.
Giữa lúc chúng tôi đang lo lắng cho sức khỏe của cháu bé và của em
gái tôi Khánh Vy thì công an lại dở trò bẩn thỉu. Sáng nay, công an Đà
Nẵng đã tới phòng trọ của Khánh Vy gây rối đòi Khánh Vy, Hiếu và Minh
Đức xuất trình giấy tờ. Các em tôi không cho công an vào phòng trọ vì
Khánh Vy chưa hết thời gian ở cử, rất yếu và dễ bị bệnh hậu sản. Họ đã
quát tháo to tiếng và đe dọa sẽ bắt các em tôi vì tội chống người thi
hành công vụ.
Sự sách nhiễu này của an ninh đã ảnh hưởng lớn đến sức khỏe của Khánh
Vy. Bây giờ Khánh Vy đang bị chặn ở nhà trọ không lên bệnh viện thăm
cháu bé được. Ngay lúc tôi viết những dòng này, an ninh Đà Nẵng đang làm
việc với chủ nhà trọ. Trong những ngày sắp tới, không biết các em tôi
sẽ ở đâu? Nếu không được lưu trú ở Đà Nẵng, Khánh Vy làm sao đến thăm
em bé đang nằm bệnh viện? Những đàn áp xấu xa này nhắm vào sản phụ và
trẻ sơ sinh đã cho thấy bộ mặt phi nhân cùng cực của Chính quyền Cộng
sản Việt Nam.
Mấy ngày trước, Khánh Vy mới viết một bài để trình bày hoàn cảnh bị
sách nhiễu của hai vợ chồng em. Đến hôm nay thì những trò bẩn của họ
lại nhắm thẳng vào em gái tôi. Điều này cho thấy chính quyền độc tài
đang rất cay cú, họ muốn dập tắt tiếng nói của em gái tôi từ lúc mới bắt
đầu. Vì quyền tự do được bày tỏ quan điểm và thông tin, xin mọi người
ủng hộ cho nỗ lực lên tiếng của em gái tôi.
Riêng ba tôi Huỳnh Ngọc Tuấn và tôi Huỳnh Thục Vy, thời gian gần đây
không bị họ sách nhiễu trắng trợn như lúc trước vì chúng tôi được công
luận bảo vệ. Nhưng thay cho những hành động đàn áp công khai thì họ lại
lén lút hack tài khoản gmail của ba tôi và tôi. Sau khi kiểm soát tài
khoản email của ba tôi, họ đã gởi đến các cơ quan truyền thông và thân
hữu của gia đình tôi những thông tin sai lạc, làm bận tâm và mất thì
giờ của những người mà chúng tôi trân trọng và tri ân.
Rồi họ mấy lần họ cho an ninh cả nam lẫn nữ, nửa đêm xuống giả vờ
rình rập trước nhà tôi nhưng cố tình để chúng tôi biết sự hiện diện của
họ chỉ nhằm phá giấc ngủ và không khí yên ổn của cả gia đình tôi. Nhà
chúng tôi ở quê, không có tường cao, chỉ có bờ rào bằng cây bụi, nên
người hàng xóm làm chỉ điểm cho an ninh lúc nào cũng sẵn sàng nhảy xổ
qua nhà tôi để nói là “bắn chim” nhưng thực chất là để xem anh chị em
tôi đang nói chuyện gì. Sau một năm, con gái ông ta, từ một giáo viên
miền núi đã chuyển xuống dạy học ở một trường lớn của thị xã trong khi
nhiều bạn bè của cô ta không tìm được việc làm.
Những rắc rối mà gia đình tôi gánh chịu từ Chính quyền độc tài thật
không thể kể hết ra đây mà không làm mất thời gian theo dõi của quý vị
độc giả. Những sách nhiễu đó âm thầm, nhỏ nhặt nhưng đã gây khó khăn rất
nhiều cho gia đình tôi trong cuộc sống. Cuộc sống của gia đình chúng
tôi không còn là cuộc sống của những người dân thường mà là cuộc sống
của những người cứ ngày đêm canh chừng những tấn công bất ngờ từ chế độ
và luôn ở tư thế sẵn sàng “chiến đấu”. Chúng tôi không chùn bước vì điều
đó, nhưng đó không phải là cuộc sống đáng mong đợi, đặc biệt là gia
đình tôi đã có thêm một thanh viên bé nhỏ mới ra đời. Tôi tự hỏi liệu
thế hệ tiếp theo của gia đình tôi phải sống và lớn lên như thế nào trong
hoàn cảnh liên tục bị sách nhiễu như thế?
Sự trình bày về hoàn cảnh của gia đình tôi chỉ nhằm vạch bộ mặt xấu
xa của chế độ cộng sản chứ không nhằm gieo rắc sợ hãi cho những tiếng
nói đang có dự định cất lên. Một người hiền lành, ít nói như em gái tôi
cuối cùng đã lên tiếng. Như một người anh trên Facebook đã nói, bất cứ
cuộc đấu tranh cho những giá trị tiến bộ nào trong bất cứ quốc gia và
thời đại nào, chúng ta phải có đủ những hy sinh và trả giá trước khi
thành công. Một tương lai tốt đẹp hơn cho Việt Nam đòi hỏi mọi người
Việt Nam trong mọi tầng lớp, tuổi tác, nghề nghiệp, giới tính, trình độ
học vấn. Những trả giá của chúng ta hôm nay sẽ mang đến một tương lai
tươi sáng hơn cho con cháu chúng ta. Điều đó hoàn toàn xứng đáng!
Tam Kỳ, ngày 20 tháng 3 năm 2013